
Người nước ngoài nghĩ như thế nào khi người Việt nói tiếng Anh?
axit nucleic
Từ "nucleic acid" dùng để chỉ một loại phân tử hữu cơ đóng vai trò cơ bản trong việc lưu trữ, truyền tải và biểu hiện thông tin di truyền ở mọi sinh vật sống. Tên "nucleic acid" lần đầu tiên được đặt ra vào đầu những năm 1900 bởi nhà sinh hóa người Anh Phoebus Levene, người nhận ra rằng các phân tử này có trong nhân tế bào, nơi lưu trữ vật liệu di truyền. Levene và các đồng nghiệp đã phân lập và nghiên cứu hai loại axit nucleic chính, mà họ gọi là axit nucleic "purine" và "pyrimidine", dựa trên cấu trúc hóa học của các phân tử thành phần của chúng (purin và pyrimidin). Năm 1928, nhà khoa học người Anh Frederick Gowland Hopkins cho rằng các axit nucleic này có thể tham gia vào các quá trình di truyền. Tuy nhiên, mãi đến đầu những năm 1940, hai loại axit nucleic chính này mới được nhà sinh hóa người Mỹ James Watson và nhà sinh vật học người Anh Francis Crick mô tả đầy đủ. Họ đề xuất rằng axit deoxyribonucleic (DNA) - một loại axit nucleic bao gồm bốn bazơ chứa nitơ (adenine, thymine, guanine và cytosine) - là vật liệu di truyền mang thông tin di truyền, và axit ribonucleic (RNA) - một phân tử tương tự bao gồm năm bazơ chứa nitơ (adenine, uracil, guanine và hai dạng cytosine) - đóng vai trò trong quá trình tổng hợp protein. Ngày nay, thuật ngữ "nucleic acid" được sử dụng để mô tả cả DNA và RNA, cũng như các phân tử liên quan đã được phát hiện trong những năm gần đây. Nghiên cứu về axit nucleic và chức năng của chúng được gọi là hóa học axit nucleic và nó đã cách mạng hóa sự hiểu biết của chúng ta về di truyền học, tiến hóa và sinh hóa.
Phân tử DNA mạch kép bên trong nhân tế bào nhân chuẩn được cấu tạo từ axit nucleic, mang thông tin di truyền được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Nghiên cứu về axit nucleic, cụ thể là cấu trúc và chức năng của chúng, được gọi là hóa học axit nucleic hoặc sinh học phân tử.
Các axit nucleic như RNA và DNA là thành phần quan trọng để tổng hợp protein, rất cần thiết cho các quá trình sống.
Các axit nucleic bên trong nhân tế bào được duy trì và sao chép cẩn thận trong quá trình phân chia tế bào để đảm bảo truyền tải thông tin di truyền chính xác cho các tế bào con.
Ngược lại với DNA, RNA là một axit nucleic mạch đơn thường hoạt động như một chất truyền tin, truyền các hướng dẫn di truyền từ nhân đến các bộ phận khác của tế bào hoặc đến các tế bào khác trong cơ thể.
Các nhà nghiên cứu đã phát hiện ra rằng một số loại virus sử dụng RNA làm vật liệu di truyền thay vì DNA, khiến chúng trở thành dạng sống độc đáo với một loại axit nucleic khác biệt.
Axit nucleic giống như DNA cũng có thể được sử dụng như một công cụ phân tử trong liệu pháp gen, trong đó vật liệu di truyền đã biến đổi được đưa vào cơ thể để điều trị hoặc chữa khỏi bệnh.
Trong quá trình kỹ thuật di truyền, các đoạn DNA cụ thể có thể được thay đổi hoặc thay thế bằng axit nucleic từ các sinh vật khác để tạo ra các đặc điểm mong muốn.
Các axit nucleic như DNA cũng có thể được sử dụng trong quá trình điều tra hiện trường vụ án để trích xuất và phân tích vật liệu di truyền nhằm mục đích nhận dạng.
Những tiến bộ trong công nghệ đã dẫn đến việc phát hiện ra các axit nucleic mới, chẳng hạn như phân tử RNA và DNA CRISPR-Cas, có triển vọng trong việc chỉnh sửa bộ gen và chẩn đoán bệnh.
Người nước ngoài nghĩ như thế nào khi người Việt nói tiếng Anh?
Bỏ ngay những âm không cần thiết khi phát âm tiếng Anh
Phát âm sai - lỗi tại ai?
Mẹo đọc số tiền trong tiếng anh cực nhanh và đơn giản
Cụm từ tiếng Anh bạn gái thường dùng mà bạn trai nhất định phải biết
Làm chủ các tình huống giao tiếp tiếng Anh qua điện thoại
Chữa ngay bệnh hay quên từ vựng tiếng Anh triệt để cho não cá vàng
Kinh nghiệm luyện đọc tiếng Anh hay và hiệu quả
Cách sử dụng câu chẻ trong tiếng Anh cực đơn giản
15 Thành ngữ tiếng Anh từ trái cây sẽ khiến bạn thích thú
Bình luận ()